NHẬT NGUYỆT RÊN ĐAU

Lại là
đêm nữa
mùa đông.
Lại một mình
Với mênh mông ngậm buồn!

Mùa đi
Rêu đọng dấu mòn
Tháng năm vùn vụt
Thơ bòn mót thơ !!!

Đâu là thực!
Đâu là mơ ?
Hai bờ tương phản
Lần dò
Tàn phai.

Nhặt tờ lịch cũ đốt ngày
Rên đau
Nhật Nguyệt
Lệ cay đất trời.

Thấy ta

Cũng thấy người
Xuôi tay
Bất lực
Nhìn đời đảo điên.

Dặn lòng cố nhớ để quên
Ru an giấc điệp bên miền đa đoan.

13/12/2018
Nhược Hàn

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này