ĐẠI NGÀN SAO RỤNG

Ta quay về với Japan
Bờ vai gió cuốn chiều băng sương mù
Ta quay về chốn không thu
Trầm tư uống cạn giọt mù lòa đông
Nụ cười tan chảy hư không
Chìm theo tia nắng mênh mong cuối trời.
Dấu mòn đêm cũ đơn côi
Ngôi sao rụng giữa hoa môi đại ngàn
Mãnh chăn ướt lửa phong trần
Đắp miền ảo ảnh hong tàng mùa rơi

Đầy vơi một túi tình đời
Buồn vui gom đốt khóc cười với thơ .
Nhược Hàn

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này