XIN MỘT LẦN

Sao lại thế. Chẳng lẽ nào lại thế !
Kết bạn ta lại đám "Hồng Vệ Binh" (?)
Chưa cạn nghĩa vội vứt tình bỏ chạy
Đếm canh thâu fay bút chỉ một mình.

Nay ta sợ. Chắc gì mai hết sợ !?
Rồi ngày kia có trốn nắng được không ?
Thân cây cỏ dưới vòm trời nhiệt đới
Chuyện nắng mưa ta há phải nao lòng.

Đời vinh nhục chỉ trong gang tấc
Một bước chân đủ quyết định cuộc đời.
Trốn sự thật bao giờ ta khôn lớn
Thân lòn trôn sống hổ một kiếp người.

Ta gian nạnh, người ranh ma tị nạnh
Hai bờ kênh ai bắc nối nhịp cầu !
Ta nhát gió còn người sợ giông bão
Giữa dòng đời con thuyền biết về đâu ?

Trong chiến loạn
Không tiên phong, dũng tướng.
Sợ giáo gươm thụt cổ núp hậu phương.
Ta sợ chết, nhà nhà đều sợ chết
Ai là người vun đắp cho quê hương!!!
Dân tộc rồi cũng chết dưới đao thương
Con cháu ta cảnh xó chợ đầu đường.

Tạ ơn đời !
Công cha nghĩa mẹ
Con một lần xin trả nợ non sông.

3/7/2018
Nhược Hàn

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này