NỤ HÔN GIÓ XUÂN

Lắc lư nhành trúc tường đông
Trầu xanh mởn lá tầng không ngời ngời
Em nghiêng người phía mây trôi
Nụ hôn anh vón vành môi tương phùng.

"Anh hôn vào chốn thâm cung
Từ em bí sử mong lung ảo huyền"
Nụ hôn chạm đáy nợ duyên
Tình em nẩy nụ ngoan hiền mắt môi.

Anh hôn thầm chốn xuân tươi
Từ em hẹn ước tiếng cười râm ran.
Anh hôn vào chốn lang thang
Quyện em muôn kiếp thơ trang tình buồn.

Anh hôn vào chốn du dương
Ba sinh một kiếp mộng thường ru em
Nụ hôn anh giấc êm đềm
Tóc mây em ngủ trên miền cỏ hoa.

Anh hôn vào chốn kiêu sa
Từ em vần điệu thi ca mộng chờ.
Anh hôn vào chốn ngu ngơ
Từ em bóng nguyệt khạo khờ xa xăm.

Anh hôn vào cõi trăm năm
Em từ kén nhộng hóa tằm tơ duyên.
Hai ta chung nụ hôn ghiền
Trời xanh đôi én đan miền xuân thương.

4/2/2018
Nhược Hàn

Không còn mấy ngày nữa là tết cổ truyền của dân tộc Việt Nam.
Từng ngọn gió xuân mơn man thổi qua những cánh hoa lắc lư như một thiếu nữ đang say sưa câu hát.
Gợi lòng người viễn xứ nỗi niềm miên man, nồng nàn đất mẹ.
Và những cuộc tình đôi lứa mơ duyên.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này