THÒ TAY TÔI NẮM BÀN TAY CHÍNH MÌNH

Nằm nghe gió rú bên đồi
Buồn thiu như nấm mộ đời vắng tanh
Hoang vu một giấc mộng lành
Trăng non thiên cổ sương nhành cỏ khô
Bụi trần cay mắt bơ vơ
Vườn mơ lạnh buốt trắng trơ xương gầy
Vui chưa kịp trọn... tiễn ngày
Cung đường tình ái vò dày dẳng đêm
Tàn thu lá rụng mưa thềm
Chăn đơn chiếu mỏng mộng thèm chiêm bao
Tâm ma thổn thức kêu gào
Yêu thương nổi sóng cồn cào nhớ nhung
Hồn thư dậy ngược vẫy vùng
Môi khôn mấp máy mắt trừng đỏ gay
Cương thi bật nắp quan tài
Thò tay tôi nắm...bàn tay chính mình

21/10/2017 ToKyo
Nhược Hàn

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này